MOTHERLY ADVICE "I m ashamed of you," the mother said. "Fighting with your best friend is a terrible thing to do!" &...
- MOTHERLY ADVICE
"I m ashamed of you," the mother said. "Fighting with your best friend is a terrible thing to do!" "He threw a rock at me!" the boy said. "So I threw one at him."
The mother stated emphatically, "When he threw a rock at you, you should have come to me." The boy quickly replied, "What good would that have done? My aim is much
better than yours."
- LỜI KHUYÊN NGƯỜI MÁ
“Má mắc cỡ với con quá,” người má nói. “Đánh lộn v ới bạn thân của con là một việc làm thậm tệ !” “Nó ném đá vào con !” thằng bé nói. “Vì thế con ném nó một hòn.”
“Người má nhấn mạnh:”Khi nó ném đá vào con, con đã nên chạy về với má.”
Th ằng bé nhanh nhảu đáp lời:”Như vậy thì có tốt gì? Con ném trúng đích hơn má nhiều chứ.”
- A GOOD JOB
A father is asked by his friend, "Has your little boy decided what he wants to be when he grows up?" "Yes, he wants to be a garbage collector," replied the boy s father.
His friend thought for a moment and responded, "That s a rather strange ambition to have for a career."
"Well," said the boy s father, "he thinks that garbage collectors only work on Tuesdays!"
- MỘT NGHỀ NGHIỆP TỐT
Một người cha được một người bạn hỏi:”Thằng nhỏ nhà anh đã quyết định làm gì khi nó lớn lên chưa?” “Rồi, nó muốn trở thành người thu gom rác,” người cha trả lời.
Ông bạn suy nghĩ một lúc rồi trả lời:”Đó là một ý muốn h ơi lạ cho một sự nghi ệp.” “Ồ,” người cha nói:”Nó nghĩ là những người thu gom rác chỉ làm việc vào thứ Ba!”
- WALK TO SCHOOL
Timmy was a little five year old boy that his Mom loved very much and, being a worrier, she was concerned about him walking to school when he started Kindergarten. She walked him to school the couple of days, but when he came home one day, he told his mother that he did not want her walking him to school everyday. He wanted to be like the "big boys." He protested loudly, so she had an idea of how to handle it.
She asked a neighbor, Mrs. Goodnest, if she would surreptitiously follow her son to school, at a distance behind him that he would not likely notice, but close enough to keep a watch on him.
Mrs. Goodnest said that since she was up early with her toddler anyway, it would be a good way for them to get some exercise as well so she agreed.
The next school day, Mrs. Goodnest and her little girl, Marcy, set out following behind Timmy as he walked to school with another neighbor boy he knew. She did this for the whole week. As the boys walked and chatted, kicking stones and twigs, the little friend of Timmy noticed that this same lady was following them as she seemed to do every day all week.
Finally, he said to Timmy, "Have you noticed that lady following us all week? Do you know her?" Timmy nonchalantly replied, "Yea, I know who she is."
The little friend said, "Well who is she?" "That s just Shirley Goodnest" Timmy said.
"Shirley Goodnest? Who the heck is she and why is she following us?"
"Well," Timmy explained, "every night my Mom makes me say the 23rd Psalm with my prayers cuz she worries about me so much. And in it, the prayer psalm says, "Shirley Goodnest and Marcy shall follow me all the days of my life." so I guess I ll just have to get used to it.”
- ĐI BỘ TỚI TRƯỜNG
Timmy là một thằng bé nhỏ năm tuổi được má th ương rất nhiều và, là mộ t ng ười hay lo, chị lo âu v ề việc chú đi tới trường khi chú bắt đầu đi nhà trẻ. Chị dẫn nó tới trường hai ngày, nhưng khi chú v ề nhà một ngày kia, chú nói với má rằng chú không muố n má dẫn chú tới trườ ng hàng ngày. Chú muốn giống như những “anh lớn.” Chú phản đối ầm ĩ, vì thế chị có một ý tưởng về việc làm thế nào để giải quyết chuyện đó.
Chị hỏi một ngườ i hàng xóm, bà Goodnest, bà có chịu bí mật đi theo đứa con của chị tới trường, giữ một khoảng cách phía sau chú mà chú không có khả năng chú ý, nhưng đủ gần để trông chừng chú.
Bà Goodnest nói rằng vì bà thức dậy sớm với đứa bé mới biết đi của bà cho nên đó là một cách hay để họ tập thể dục chút đỉnh nữa vì thế bà đồng ý.
Ngày đ i họ c tiếp theo, bà Goodnest và đứa con gái nhỏ, Marcy, khởi đi theo phía sau Timmy trong lúc chú đi bộ tới trường với một chú bé hàng xóm khác chú biết. Bà làm như thế trong cả tuần. Trong khi hai chú bé đi bộ và tán gẫu, đá những cục đá và cành cây con, chú bạn nhỏ của Timmy chú ý rằng bà này đang theo chúng có vẻ như bà làm vậy mỗi ngày cả tuần.
Cuối cùng, chú nói với Timmy:”Mày có chú ý tới bà kia theo tụi mình cả tuần không? Mày có biết bà ấy không?” Timmy thờ ơ trả lời:”Có, tao biết bà ấy là ai.”
Thằng bạn nhỏ nói:”Ồ bà ta là ai?”
“Đó là bà Shirley Goodnest” Timmy nói.
“Shirley Goodnest? Bà ấy là bà chết dẫm nào và tại sao bà ấy theo tụi mình?”
“À,” Timmy giải thích, “mỗi t ối má tao bắt tao đọc bào Thánh ca số 23 với lời cầu nguyện vì má tao lo về tao quá nhiều. Và trong đó, bài Thánh ca viết:”Shirley Goodnest và Marcy sẽ theo tôi suốt tất cả các ngày trong đời tôi.” Vì vậy tao đoán là tao sẽ phải quen với chuyện đó đi.”
- FRECKLES AND WRINKLES
An elderly woman and her little grandson, whose face was sprinkled with bright freckles, spent the day at the zoo. Lots of children were waiting in line to get their cheeks painted by a local artist who was decorating them with tiger paws.
"You ve got so many freckles, there s no place to paint!" A girl in the line said to the little fella. Embarrassed, the little boy dropped his head.
His grandmother knelt down next to him. "I love your freckles. When I was a little girl I always wanted freckles,” she said, while tracing her finger across the child s cheek. "Freckles are beautiful!"
The boy looked up, "Really?"
"Of course," said the grandmother. "Why, just name me one thing that s prettier than freckles."
The little boy thought for a moment, peered intensely into his grandma s face, and softly whispered, "Wrinkles."
- TÀN NHANG VÀ NẾP NHĂN
Một bà lão và đứa cháu nhỏ của bà vớ i khuôn mặt rắc đầy những tàn nhang sáng đang chơi một ngày trong vườn thú. Nhiều trẻ em đang đợi trong hàng để được vẽ má bởi một họa sĩ địa phương, người đang
trang trí cho chúng với những vuốt cọp.
“Mày có quá nhiều tàn nhang, không có chỗ nào để vẻ hết!” Một đứa con gái trong hàng nói với chú bé. Chú bé lúng túng cúi đầu xuống.
Bà củ a chú quỳ xuống sát chú. “Bà thích những n ếp nhăn củ a cháu. Khi bà còn là một đứa con gái, bà luôn luôn muốn có tàn nhang,” bà nói trong khi đưa ngón tay ngang qua má đứa bé. “Tàn nhang là đẹp!”
Chú bé nhìn lên:”Thật à?”
“Dĩ nhiên,” bà nói. “Thế nào, chỉ cho bà một thứ đẹp hơn tàn nhang đi.”
Chú nhỏ nghĩ một lúc, nhìn chằm chằm vào mặt bà và thì thầm nhẹ nhàng:”Nếp nhăn.”
- IRREPLACEABLE
My six-year-old grandson called his mother from his friend Charlie s house and confessed he had broken a lamp when he threw a football in their living room.
"But, Mom," he said, brightening, "you don t have to worry about buying another one. Charlie s mother said it was irreplaceable."
- KHÔNG THỂ THAY THẾ ĐƯỢC
Đứa cháu trai sáu tuổi của tôi gọi điện thoại cho mẹ nó từ nhà bạn Charlie và thú nhận nó đã làm bể một cái đèn khi nó quăng một trái banh vào phòng khách của họ.
“Nhưng, má à,” nó nói với vẻ tươi tỉnh, “má không phải lo việc mua một cái khác.Má Charlie nói nó không thể thay thế được.”
- ABSTRACT NOUN
"An abstract noun," the teacher said, "is something you can think of, but you can t touch it. Can anyone give me an example of one?"
"Sure," a boy replied. "How about my dad s new car."
- DANH TỪ TRỪU TƯỢNG
“Một danh từ trừu tượ ng,” giáo viên nói “là một cái gì đó các em có thể nghĩ tới nhưng các em không thể chạm tới được.Ai có thể cho cô một ví dụ?”
“Thưa cô,” một nam sinh lên tiếng. “Chiếc xe hơi mới của ba em được không ạ.” Tôn giáo và thần linh
- THE AMISH HAVE A SENSE OF HUMOR TOO
While driving in Pennsylvania, a family caught up to an Amish carriage. The owner of the carriage
obviously had a sense of humor, because attached to the back of the carriage was a hand printed sign...
"Energy efficient vehicle. Runs on oats and grass. Caution: Do not step on exhaust."
- NGƯỜI GIÁO PHÁI AMISH CŨNG CÓ ÓC KHÔI HÀI
Trong khi đang lái ở Pennsylvania (một bang Hoa Kỳ – ND), một gia đình bắt kịp một chiếc xe ngựa của giáo phái Amish. Chủ xe hẳn nhiên có óc khôi hài, vì gắn vào sau xe là một biểu tượng in hình bàn tay …
“Phương tiện vận tải có hiệu suất năng lượng cao. Chạy bằng yến mạch và cỏ.Chú ý: Không dẫm lên đồ xả.”
- ARTHRITIS …
A drunk man who smelled like beer sat down on a subway seat next to a priest. The man s tie was stained, his face was plastered with red lipstick, and a half empty bottle of gin was sticking out of his torn coat pocket. He opened his newspaper and began reading. After a few minutes the man turned to the priest and asked," Say, Father, what causes arthritis?"
"My Son, it s caused by loose living, being with cheap, wicked women, too much alcohol and a contempt for your fellow man, sleeping around with prostitutes and lack of bath."
"Well, I ll be damned," the drunk muttered, returning to his paper.
The priest, thinking about what he had said, nudged the man and apologized. "I m very sorry. I didn t mean to come on so strong. How long have you had arthritis?"
"I don t have it, Father. I was just reading here that the Pope does".
- VIÊM KHỚP …
Một người đàn ông say xỉn sực mùi bia ngồi xuống trên mộ t gh ế mêtrô kề bên một linh mục. Cà vạt của ng ười đàn ông vấy bẩn, mặt ông ta dính đầy những v ết son đỏ , và một nửa chai rượu gin trố ng rỗng chìa ra khỏi túi áo choàng rách của ông ta. Ông ta mở tờ báo và bắt đầu đọc. Sau một vài phút, người đàn ông quay lại vị linh mục và hỏi:” Hãy nói, thưa cha, cái gì gây ra viêm khớp?”
“Con ơi, nó được gây ra bởi đời sống phóng túng, ăn ở với đàn bà mạt hạng,
tội lỗi, bởi quá nhiều rượu cồn và một sự khinh thường đối với người bạn của con, ngủ với gái điếm và thiếu tắm rửa.”
“ Thôi, ta sẽ bị chửi,” người xỉn lẩm bẩm, quay lại với tờ báo.
Vị linh mục, nghĩ v ề những đ iều ông ta đã nói, dùng khuỷu tay huých người đàn ông và xin lỗi:” Tôi rất lấy làm tiếc. Tôi không có ý nói nặng. Con bị viêm khớp bao lâu rồi?”
“Con không bị, thưa cha. Con chỉ đọc ở đây rằng Đức Giáo Hoàng bị.”
- TOO MUCH OF A GOOD THING?
A recently married minister went to his congregation, informed them of his wife s pregnancy and asked for a raise that would allow him a reasonable salary. After deliberation it was agreed that the increase in family size warranted the raise.
After six births in six years the congregants called a meeting to complain that the cost was becoming burdensome. Things got contentious.
Finally, the minister stood at the altar and said, a little angrily, "Having children is an act of God!" "Snow and rain are acts of God too." a man at the back of the room said, "But most of us wear rubbers."
- QUÁ NHIỀU VIỆC TỐT?
Một mụ c sư mớ i cưới vợ đ i đến giáo đoàn, báo cho họ biết vợ ông đã mang thai và xin tăng một mức lương hợp lý. Sau khi bàn bạc họ đồng ý rằng sự tăng nhân khẩu trong gia đình là lý do tăng lương.
Sau sáu lần sinh trong sáu năm các thành viên giáo đoàn triệu tập một cuộc họp để chỉ trích rằng phí tổn đang trở nên nặng nề. Vụ việc gây ra nhiều tranh cãi.
Cuối cùng, mục sư đứng tại bàn thờ và nói một cách hơi tức giận:” Sinh con là một hành vi của Chúa!”
“ Tuyết và mưa cũng là những hành vi của Chúa,” một người đàn ông ở cuối phòng nói. “Nhưng phần lớn chúng ta mặc áo mưa.”
- WHY DO YOU WEAR THE COLLAR THAT WAY?
An old Jewish man was once on the subway and he sat down next to a younger man. He noticed that the young man had a strange kind of shirt collar. Having never seen a priest before, he asked the man, "Excuse me sir, but why do you have your shirt collar on backwards?"
The priest became a bit flustered but politely answered "I wear this collar because I am a Father."
The Jewish man thought a second and responded "Sir I am also a Father but I wear my collar front-ways. Why do you wear your collar so differently?"
The priest thought for a minute and said "Sir, I am the father for many."
The Jewish man quickly answered "I too am the father of many. I have four sons, four daughters and too many grandchildren to count. But I wear my collar like everyone else does. Why do you wear it your way?" The priest who was beginning to get exasperated thought and then blurted out "Sir, I am the father for hundreds and hundreds of people."
The Jewish man was taken aback and was silent for a long time. As he got up to leave the subway train, he leaned over to the priest and said "Mister, maybe you should wear your pants backwards."
- TẠI SAO ÔNG MẶC CỔ ÁO KIỂU ĐÓ?
Một ông già Do Thái có lần đ i xe đ iện ngầm và ông ta ngồi cạnh một ngườ i đàn ông trẻ hơ n.Ông ta chú
ý rằng người đàn ông trẻ có một kiểu áo sơ mi lạ.Trước giờ chưa từng gặp một linh mục, ông ta hỏi người đàn ông:”Xin lỗi, thưa ông, vì sao ông mặc cổ áo sơ mi phía sau?”
Vị linh mục hơi bối rối một tí nhưng lịch sự trả lời:”Tôi mặc cổ áo này vì tôi là cha.”
Ông già Do Thái suy nghĩ một giây và đáp lại:”Thưa ông, tôi cũ ng là cha nhưng tôi mặc cổ áo ra trước.Tại sao ông mặc cổ áo quá khác lạ?” Vị linh mục suy nghĩ trong một giây và nói:”Thưa ông, tôi là cha của nhiều người.”
Ông già Do Thái mau miệng trả lời:”Tôi cũng là cha của nhiều người.Để đếm tôi có bốn trai, bốn gái và rất nhiều cháu.Nhưng tôi mặc cổ áo giống như mọi người khác đều mặc.Tại sao ông mặc cổ áo theo kiểu của ông?”
Vị linh mục bắt đầu có ý nghĩ bực tức và sau đó nói thẳng ra:”Thưa ông, tôi là cha của hàng trăm và hàng trăm người.”
Ông già Do Thái sửng sốt và im lặng mộ t lúc lâu.Trong lúc ông ta đứng lên để rời tàu điện ngầm, ông ta ngã người về phía linh mục và nói:”Thưa ông, có lẽ ông nên mặc quần ngược về phía sau.”
COMMENTS